[KOOKROSE] Phía Cuối Chân Trời
  • Rose buông thõng hai tay, đứng yên không dám nhúc nhích như bị đóng đinh tại chỗ. Sau khi tháo dây giày ra, Jeon Jungkook dùng ngón tay đặt nhẹ lên gót giày của cô, nói.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Rút chân ra
  • Rose liều mạng lắc đầu
  • Park ChaeYoung (Rose)
    Park ChaeYoung (Rose)
    Không…
  • Nếu như không phải Jeon Jungkook đang đặt tay lên gót giày thì có lẽ cô đã bung chân chạy mất rồi, chạy xa mười mấy bước, tìm một vị trí tuyệt vời có thể nghe rõ giọng của hắn nhưng không cần phải nhìn thấy mặt của hắn.
  • Tâm trạng của Rose đầy phức tạp, khẽ cúi đầu xuống. Jeon Jungkook hơi ngồi xổm xuống trước mặt cô, ngẩng đầu lên, nhìn cô bằng ánh mắt không vui vẻ gì.
  • Kể từ lần đầu tiên gặp nhau đến bây giờ, đây là lần đầu tiên....
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Rút ra
  • Jeon Jungkook lặp lại lần nữa.
  • Rose nhắm mắt lại, cô không chịu nổi nữa.
  • Đây là lần đầu đầu tiên, Jeon Jungkook ngẩng đầu nhìn cô...
  • Nhìn hắn từ góc độ này so với bình thường hơi khác nhau. Đường lông mày và sống mũi nối nhau hiện lên rõ rệt, hốc mắt sâu rõ ràng, trong viền mắt thu hút như vậy là một đôi mắt đang nhìn lên cao, khóe mắt đuôi mắt cùng hướng lên trên, trông rất sắc bén.
  • Rose chưa bao giờ say mê như bây giờ, cô không không chế được, ngoan ngoãn rút chân ra giống như một con rối bị giật dây. Cô không quan tâm đây có phải là nơi công cộng hay không, cũng không quan tâm mình đã mang giày thể thao cả buổi sáng rồi, chân có hôi hay không, cô không cách nào quan tâm đến chuyện khác được.
  • Jeon Jungkook nâng gót chân của Rose đưa lên phía trước, nhìn gót và mắt cá chân của cô, không cần cởi vớ ra cũng thấy rõ được vết thương nhầy nhụa máu thịt đó rồi.
  • Vốn dĩ không đến mức như vậy, nhưng sau khi bị thương Rose còn mang giày lại chạy thêm nửa vòng, vết thương bị đôi giày không hề mềm chút nào này ma sát vào thêm, trở nặng gấp mấy lần.
  • Nhìn lại giày, bên trong là một vệt máu khiến mọi thứ thảm hơn nữa.
  • Rose nhúc nhích chân, muốn giấu chân bị thương ra phía sau.
  • Mặc dù hắn có ngửi thấy được hay không, nhưng giờ thời tiết vẫn còn nóng, lại còn chạy bộ, sao chân không có mùi được.
  • Park ChaeYoung (Rose)
    Park ChaeYoung (Rose)
    Anh đừng nhìn nữa…
  • Park ChaeYoung (Rose)
    Park ChaeYoung (Rose)
    Không bị nặng mấy, không đau đâu
  • Rose đúng là không thấy đau thật, thậm chí nơi mắt cá chân được hắn chạm đến trước đó đang nóng lên kia làm cô để ý hơn.
  • Jeon Jungkook im lặng thả tay xuống, đứng lên, quay lưng lại nói với cô.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi cõng cô đi phòng y tế
  • Rose sững người bần thần. Cô không than đau thì hình như đã hết đau rồi, nhưng giờ có người cảm thấy cô sẽ đau.
  • Bỗng chốc, đau đớn của vết thương dâng trào lên như thủy triều.
  • Cô nhỏ giọng ừm một tiếng.
  • Jeon Jungkook cong gối cúi thấp người xuống, tiện cho cô đặt tay lên vai hắn.
  • Động tác của cô rất cẩn thận, không dám chạm vào Jeon Jungkook mấy, cơ thể ngửa ra phía sau, không dám dán vào người hắn, tay cũng chỉ kéo lấy vai áo hắn.
  • Jeon Jungkook lại rất dứt khoát, trực tiếp móc lấy đùi sau của cô lại.
  • Rose cảm thấy nơi hắn chạm vào vừa tê vừa ngứa, lại càng không dám dán lại gần hơn.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Cô ngửa ra sau như vậy tôi cõng không được
  • Rose đỏ mặt lên, tay cô hơi hơi ôm lấy cổ hắn.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Nghiêng về phía trước
  • Rose lề mề nhích lên một centimet.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    ...
  • Jeon Jungkook im lặng trong giây lát, bỗng nhiên bắt đầu dồn sức hất cô lên trên.
  • Rose không giữ vững trọng tâm nên ngã ra phía sau, suýt nữa thì té xuống, cô siết chặt đôi tay lại theo bản năng, dán sát vào lưng hắn.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Ôm chắc chưa?
  • Giữa hai người họ dán chặt vào nhau không có kẽ hở, một người không nói chuyện, người còn lại chỉ có thể cảm nhận sự chuyển động đến từ cơ thể của đối phương.
  • Nhịp tim cũng như vậy, Rose nghĩ. Tim cô đập nhanh như vậy, nhất định hắn cũng có thể cảm nhận được.
  • Park ChaeYoung (Rose)
    Park ChaeYoung (Rose)
    Không có…
  • Rose nói vậy, sau đó ôm lấy hắn chặt hơn.
  • Rose đang run. Tay cô ôm càng lúc càng chặt, càng chặt thì sự run rẩy càng rõ ràng hơn. Cô quá dùng sức làm cho cổ và vai của Jeon Jungkook đều cảm thấy hơi khó chịu, nhưng hắn không hề lên tiếng nhắc nhở.
  • Phòng y tế của trường gần với khu ký túc xá, cách khu vực chạy điền kinh khá xa, vì vậy hắn dẫn Rose vào phòng y tế khẩn cấp bên trong nhà thể thao, nơi đây mặc dù gần và tiện nhưng thường không có giáo viên đến trực ban.
  • Không có giáo viên, nhưng cửa phòng không khóa.
  • Jeon Jungkook đi vào trong, hạ người xuống ở trước ghế sofa.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Xuống đi
  • Rose vẫn lề mề không phản ứng gì.
  • Jeon Jungkook đổi thành giọng nói nghiêm khắc.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Đi xuống
14
Chương 59: Cõng